Close
Free HTML5 Bootstrap Template

About Me

Francisco Assisi. Maria
Nguyễn Yên CRM

Trở Lại Trang

THẦN ĐÔ HUYỀN NHIỆM

CHƯƠNG 4

MẸ MARIA LO LẮNG CHO CÁC TÔNG ĐỒ, MÔN ĐỆ VÀ TÍN HỮU

      Luật ân sủng mới tiếp tục phổ biến khắp Jerusalem, số tín hữu gia tăng, Giáo Hội Phúc Âm ngày ngày rộng mở thêm (Tđcv 5:14). Cũng theo nhịp độ đó, lòng ân cần lo lắng của Mẹ Maria mở rộng đối với các con cái mới được quy tụ về do lời các Tông Đồ rao giảng. Vì các thánh Tông Đồ là những tảng đá nền móng kiên cố, trên đó tòa nhà Giáo Hội được xây dựng, Mẹ Maria hết sức ân cần lo lắng cho Giáo Hội, cho mọi thành viên của nhiệm thể Giáo Hội, đặc biệt là cho các Tông Đồ và môn đệ. Tác giả được biết không một ngày, không một giờ nào trôi qua, mà Mẹ Maria không làm nhiều việc lạ lùng đặc biệt cho các Tông Đồ. Tác giả sẽ kể lại một vài trường hợp điển hình về những điều huyền nhiệm của Thiên Chúa trong các việc này. Từ đó chúng ta có thể hình dung, ước lượng lòng nhân từ và nhiệt thành cao cả tuyệt vời Mẹ Maria đối với các linh hồn.

 Mẹ Maria yêu thương, phục vụ tất cả các thánh Tông Đồ bằng tình yêu thương và kính trọng, cả vì sự thánh thiện cao quí của các ngài mà cũng vì các ngài là linh mục, là thừa tác, là nhà giảng thuyết, là những người xây dựng Giáo Hội Phúc Âm. Khi các thánh Tông Đồ còn lưu lại Jerusalem, Mẹ Maria phục vụ, cố vấn và hướng dẫn các ngài. Vì Giáo Hội phát triển, các thánh Tông Đồ phải đi ra khỏi Jerusalem để giảng dạy, làm phép rửa cho nhiều người ở các vùng lân cận. Qua Tông Đồ Công Vụ, chúng ta biết thánh Phêrô đi Lydda và Jaffa, tại đây ngài làm cho bà Babitha đã chết được sống lại và nhiều phép lạ khác, nhưng ngài cũng trở về Jerusalem, mặc dầu thánh Luca kể lại các chuyến đi này sau khi tường thuật cái chết của thánh Stephanô. Nhiều người khắp xứ Palestine tòng giáo. Các thánh Tông Đồ cần phải đi ra ngoài để giảng dạy, nhưng các ngài vẫn cố gắng trở về Jerusalem để tường trình mọi việc lên Mẹ Maria.

 Suốt các hành trình giảng dạy của các thánh Tông Đồ, kẻ thù chung tìm cách cản trở việc truyền bá Lời Hằng Sống và kết quả việc đó. Chúng xúi giục những người không tin đưa ra những chống đối hoặc đấu khẩu với các thánh Tông Đồ, với người nghe giảng hoặc với tân tòng. Dường như ma quỉ tấn công các Tông Đồ dễ dàng hơn khi các ngài đi xa Mẹ Maria. Lucifer mường tượng thấy các ngài bị giải giới và ở dưới quyền nó, dễ dàng bị những cám dỗ của nó đánh bại ngay khi các ngài rời khỏi sự hiện diện của Mẹ Maria. Lòng kiêu căng ngạo mạn của con rồng này, như được ghi trong sách thánh Gióp (Gióp 41:18), coi sắt thép cứng nhất như thể cọng rơm yếu đuối, và thau cứng chẳng khác củi mục. Lucifer không sợ giáo mác phi lao, nhưng sợ hãi sự bảo vệ của Mẹ Maria. Vì thế, để cám dỗ các thánh Tông Đồ, nó phải chờ đợi tới khi các ngài khuất xa xự hiện diện của Mẹ.

 Tuy nhiên dù các thánh Tông Đồ đi xa vắng sự hiện diện của Mẹ Maria, Mẹ vẫn bảo vệ các ngài. Đức Nữ Vương cao cả, từ tháp canh khôn ngoan tuyệt vời của Người, nhìn thấu khắp phương hướng và mọi nẻo đường. Như người lính canh cẩn mật nhất, Mẹ Maria khám phá ra các cuộc tấn công của Lucifer và mau mắn cứu giúp con cái Mẹ. Khi Mẹ không thể trực tiếp nói với các thánh Tông Đồ, Mẹ gởi các thiên thần tới giúp đỡ, khuyến khích, báo động, an ủi, và đôi khi xua đuổi lũ quỉ đang tấn công các ngài. Đôi khi các thiên thần giúp đỡ các thánh Tông Đồ bằng cách âm thầm khuyến khích, an ủi bề trong. Nhiều lần các thiên thần hiện rõ hình người chỉ dẫn các thánh Tông Đồ biết những điều thích hợp với hoàn cảnh, hoặc thông báo lời chỉ giáo của Đức Nữ Vương. Đức Hiền Mẫu yêu thương hỗ trợ các thánh Tông Đồ trong mọi khó khăn vất vả cực nhọc, không kể việc Mẹ luôn thay các ngài dâng lên Chúa lời cầu nguyện và tạ ân. Mẹ Maria là vị phụ nữ dũng lược, mọi người trong nhà Mẹ đều được bao bọc bằng những y phục hai lớp. Là hiền mẫu trong gia đình, Mẹ cung cấp cho mọi người của ăn dinh dưỡng, và do những lao lực vất vả của Mẹ, Mẹ vun trồng vườn nho Chúa.

 Mẹ săn sóc các tín hữu khác cũng y như thế. Mặc dầu có nhiều tân tòng ở khắp Jerusalem và xứ Palestine, Mẹ nhớ nhu cầu và thống khổ của từng người. Chẳng những Mẹ nghĩ tới các nhu cầu linh hồn mà cũng chú ý tới cả những nhu cầu vật chất của họ. Mẹ cứu nhiều người khỏi bệnh trầm kha ngặt nghèo. Mẹ đích thân tới thăm và giúp đỡ mọi người gặp khó khăn. Mẹ ân cần hơn trong việc săn sóc những người nghèo khó bệnh tật. Mẹ đem lương thực tới cho họ nơi giường bệnh, lau chùi dọn dẹp sạch sẽ cho họ; Mẹ đau yếu với người đau yếu. Không khi nào Mẹ từ chối phục vụ hoặc giúp đỡ nhỏ nhặt nhất đối với bất cứ ai, bất kể hoàn cảnh khiêm tốn tầm thường tới mức nào của những người xin Mẹ cứu giúp. Mẹ làm cho từng người được hân hoan an ủi, nhẹ bớt mọi vất vả gian khổ. Những người vì ở xa Mẹ không đích thân giúp đỡ tại chỗ được, Mẹ âm thầm giúp đỡ họ qua các thiên thần hoặc bằng lời cầu nguyện van xin cho họ.

 Lòng nhân từ hiền mẫu của Mẹ tỏ hiện cách đặc biệt cho những người trong giờ hấp hối. Mẹ giúp đỡ nhiều người trong giờ lâm chung và Mẹ chỉ rời họ khi họ đã chắc chắc được phần rỗi đời đời. Đối với những linh hồn phải vào luyện ngục, Mẹ dâng lên Chúa lời cầu nguyện nồng nàn nhất và thi hành một số việc đền tội thay cho họ. Kế đến Mẹ gởi các thiên thần đưa các linh hồn đó ra khỏi luyện ngục, dẫn họ tới trước Thiên Nhan Con Mẹ trên thiên đàng; những linh hồn đó là của Chúa, là hoa trái của Máu Chúa cứu chuộc. Mẹ Maria đem lại hạnh phúc này cho nhiều linh hồn trong thời gian lưu lại trần thế. Tác giả được cho biết ngày nay Mẹ Maria rất thánh vẫn ban đặc ân này cho những người đã sống xứng đáng để được hưởng tình thương và giúp đỡ của Mẹ.

 Tác giả kể lại trường hợp điển hình Mẹ Maria cứu một thiếu nữ khỏi nanh vuốt Satan; hy vọng chúng ta rút được bài học từ trường hợp này. Trong số năm ngàn tân tòng đầu tiên lãnh nhận Nhiệm Tích Thanh Tẩy tại Jerusalem có một phụ nữ nghèo. Nữ tín hữu này, chỉ quanh quẩn việc nội trợ, ngã bệnh suốt nhiều ngày không thuyên giảm. Cũng như việc xảy ra cho nhiều linh hồn khác, cô ta vì sa sút lòng sốt mến ban đầu và vì ơ hờ chểnh mảng đã phạm một vài tội làm nguy hại thánh sủng Thanh Tẩy. Lucifer không bao giờ ngưng nghỉ việc làm hư hại các linh hồn. Nó tấn công cô gái này cách tàn bạo dữ dội. Thiên Chúa để cho nó được phép hoạt động như thế hầu vinh danh Chúa và Mẹ rất thánh. Lucifer, đội lốt một phụ nữ, hiện ra với cô gái đang lâm bệnh. Nó xảo trá bảo cô ta rút lui khỏi những người đang rao giảng về Đấng Bị Đóng Đanh, đừng tin bất cứ điều gì những người đó nói, vì đó là điều hoàn toàn dối trá. Nếu cô không theo lời nó khuyên, cô sẽ bị phạt bởi các thầy tư tế và thẩm phán, những người này đã đóng đanh Vị Thầy tôn giáo mới giả tạo đó. Trái lại, nếu cô nghe lời nó, cô sẽ sống bình an và thoát khỏi nguy hiểm. Cô gái trả lời: “Tôi sẽ làm theo lời bà (Satan ngụy trang); nhưng tôi phải làm gì đối với Vị Phụ Nữ đó, Người mà tôi thấy cùng với những người kia mà Bà hết sức hiền dịu khoan hoà? Tôi rất ước ao lòng hảo tâm của Người.” Lucifer nói: “Vị Phụ Nữ, mà cô nói đó, tệ hơn tất cả những người khác, cô phải tránh khỏi cạm bẫy và xa lánh trước nhất.”

 Vì bị nọc độc chết người của cựu xà, linh hồn bồ câu đơn sơ này bị đưa tới gần vực thẳm trầm luân đời đời, và thân xác cô ta, thay vì hồi phục, đã rơi vào tình trạng nguy tử. Một trong bảy mươi hai môn đệ, đến thăm các tín hữu, được một trong những người ở cùng nơi với nữ tín hữu đó thông báo về bệnh tình nguy tử của cô. Vị môn đệ tới thăm, khuyến khích và giúp đỡ. Nhưng nữ bệnh nhân, vì đã mắc bẫy ma quỉ quá sâu, không tiếp người môn đệ mà cũng không đáp lại một lời, lại còn ngoảnh mặt đi, bịt tai để khỏi nghe. Người môn đệ thấy sự nguy hiểm cấp thời của linh hồn này, đã vội vàng báo cho thánh Tông Đồ Gioan. Thánh Tông Đồ lập tức tới thăm, khuyên bảo, nói với cô ta những lời hằng sống. Nhưng cô ta cũng ngoan cố đối xử với thánh Gioan như đã cư xử với người môn đệ trước đó. Thánh Gioan thấy nhiều toán ma quỉ vây quanh thiếu nữ đó, mặc dầu chúng tháo lui khi ngài tới, nhưng lập tức chúng trở lại nối tiếp sự lừa dối mà chúng đã trút đầy lòng cô gái bất hạnh đó. Thấy tình trạng nguy hiểm của cô ta, thánh Tông Đồ hết sức đau lòng, ngài cầu cứu Mẹ Maria. Hướng nhìn về phía nữ bệnh nhân, Mẹ thấy tình trạng bất hạnh nguy hiểm mà kẻ thù đã lôi kéo linh hồn cô ta. Đức Hiền Mẫu khóc thương con chiên đơn sơ này, đã bị chó sói hỏa ngục khát máu lừa dối. Mẹ phủ phục cầu xin ơn cứu vớt cô ta.

 Mẹ Maria cầu xin cho bệnh nhân này một lúc, nhưng Mẹ không nhận được lời Chúa đáp lại. Thánh ý Chúa muốn để cho Trái Tim vô địch và lòng nhân từ yêu thương của Mẹ đối với người khác được chứng minh. Mẹ Maria nhớ lại việc xảy ra cho tiên tri Elisiêu (2 Các Vua 4:34). Tiên tri Elisiêu đã gởi cây trượng và đầy tớ của ngài là Giezi đi phục sinh cho một cậu bé nhưng không thành công; tiên tri nhận ra rằng chính ngài phải tới chạm vào và phủ phục trên xác cậu bé đó để làm cho sống lại. Thiên thần và thánh Tông Đồ Gioan đều không mạnh đủ để làm cho cô gái bất hạnh đó tỉnh lại khỏi tội lỗi, khỏi cơn mê hoặc của Satan. Mẹ Maria quyết định đích thân tới chữa cô ta. Mẹ trình lên Chúa quyết định này trong lời Mẹ cầu nguyện. Mặc dầu không nhận được lời phúc đáp, Mẹ cho rằng chính việc đó đủ là điều cho phép tiến hành. Mẹ chỗi dậy rời khỏi nguyện phòng, đi với thánh Gioan tới nơi cô gái đau bệnh ở, cách Nhà Tiệc Ly một khoảng khá xa. Nhưng ngay khi Mẹ mới đi vài bước, các thiên thần, theo lệnh Chúa, tới đỡ đưa Mẹ đi. Vì Thiên Chúa chưa cho Mẹ biết thánh ý, Mẹ hỏi các thiên thần, tại sao các ngài cản trở Mẹ. Các thiên thần đáp: “Không lý gì chúng thần lại để Đức Nữ Vương đi bộ băng qua thành phố này, trong khi chúng thần có thể đỡ Người đi mau hơn.” Các thiên thần đưa Mẹ tới phòng bệnh nhân. Cô gái đang hấp hối, thiệt là khốn khổ và bây giờ bị cấm khẩu, bị mọi người bỏ rơi, chỉ có lũ quỉ vây quanh, chúng chờ tóm lấy linh hồn cô ta.

 Ngay khi Đức Nữ Vương các thiên thần tới nơi, mọi ma quỉ sợ hãi ngã đè lên nhau và biến mất tựa tia chớp. Đức Nữ Vương uy quyền truyền cho chúng xuống hoả ngục cho tới khi Người cho phép chúng xuất hiện. Đức Hiền Mẫu tới bên cô gái, cầm tay, gọi tên cô ta, dịu dàng nói với cô những lời hằng sống. Lập tức một sự thay đổi hoàn toàn bao trùm cô gái, cô ta bắt đầu thở nhẹ nhàng hơn và hồi tỉnh. Kế đó cô ta nói với Mẹ Maria: “Thưa Bà của con, một người đàn bà đến thuyết phục con tin rằng các môn đệ Chúa Giêsu lừa dối con, người đó làm cho con tin rằng con phải lập tức tách rời khỏi các môn đệ của Chúa và lìa xa Bà. Trái lại, nếu con theo cách sống của các môn đệ, con sẽ gặp đại bất hạnh.” Mẹ Maria nói: “Con gái của Mẹ, người mà con cho là một phụ nữ, chính là ma quỉ, là kẻ thù của con. Mẹ tới để nhân danh Đấng Tối Cao ban cho con sự sống đời đời; vì thế con hãy trở lại với đức tin đích thực mà con đã lãnh nhận, với hết lòng con, con tuyên xưng Chúa là Thiên Chúa, là Chúa Cứu Chuộc của con, Chúa đã chết trên Thánh Giá để cứu chuộc con và toàn thể loài người. Con hãy thờ lạy, kêu thánh danh Chúa, xin Chúa tha thứ tội lỗi con.”

 Thiếu nữ bệnh nhân nói “Lúc trước con đã tin tất cả mọi điều này; nhưng chúng bảo con rằng điều tin đó hết sức sai lầm và chúng sẽ phạt con nếu con tuyên xưng điều tin tưởng đó.” Mẹ Maria trả lời: “Con của Mẹ, con đừng sợ điều dối gạt này; nhưng con hãy nhớ rằng hình phạt, những đau đớn mà thực sự đáng phải sợ là những hình phạt và đau đớn trong hoả ngục, mà ma quỉ muốn đem tới cho con. Bây giờ con rất gần giờ chết; nếu con tin Mẹ, con có thể lợi dụng phương thuốc Mẹ ban cho con lúc này mà giải phóng con khỏi lửa đời đời đang đe doạ con vì lỗi lầm của con.” Nhờ lời khuyên bảo và các ân sủng được Mẹ Maria xin được cho cô gái bất hạnh này, cô ta hối hận nước mắt đầm đìa khẩn khoản xin Mẹ cứu giúp cô ta hơn nữa trong cơn nguy cấp, cô ta tuyên xưng sẵn sàng vâng theo mọi điều Mẹ dạy. Khi đó Mẹ giúp cô ta công khai tuyên xưng đức tin nơi Chúa Giêsu Kitô, thi hành việc ăn năn thống hối dọn mình. Đồng thời Mẹ mời thánh Tông Đồ tới ban các Bí Tích cho cô ta. Thiếu nữ bệnh nhân lặp lại các hành động thống hối ăn năn, yêu mến, tuyên xưng thánh danh Chúa Giêsu và Mẹ Maria, Người đang hướng dẫn cô ta. Cô đã hạnh phúc tắt thở trong vòng tay Mẹ Maria, Đấng Bảo Vệ của cô.

 LỜI MẸ MARIA

 

 Con của Mẹ, con học được trong chương này nỗi đau buồn cay đắng khôn tả mà Mẹ khóc thương sự trầm luân của các linh hồn. Con cũng phải học hỏi những việc gì con cần phải làm cho phần rỗi chính con và cứu rỗi người khác, ngõ hầu bắt chước Mẹ trong sự trọn lành Mẹ đòi hỏi ở con. Mẹ không từ chối việc bị hành hạ, ngay cả chết để cứu bất cứ người nào khỏi bị trầm luân đời đời. Mẹ sẳn sàng chịu mọi đau khổ, Mẹ coi việc chịu đau đớn vì mục đích đó là sự ngọt ngào xoa dịu lòng bác ái yêu thương mãnh liệt của Mẹ. Bởi thế nếu con không chết vì đau buồn trước sự trầm luân của các linh hồn, ít nhất con không thoái thác việc tự nguyện chịu mọi đau khổ Chúa gởi cho con để thăng tiến ơn phần rỗi đời đời. Con cũng không được khước từ việc tận lực cầu nguyện và cố gắng ngăn cản tội lỗi nơi những người gần gũi con. Khi con không đạt được ước nguyện ngay, hoặc không biết Chúa có nghe lời không, đừng nản lòng, nhưng hãy làm sinh động mục đích của con và tận lực kiên trì. Lòng ao ước như thế không bao giờ làm Chúa buồn. Chúa ước ao phần rỗi đời đời cho mọi người Chúa đã cứu chuộc hơn con khao khát nhiều. Nhưng nếu các lời con cầu nguyện không thấy được đáp ứng, con hãy dùng phương cách mà sự khôn ngoan và lòng bác ái đòi hỏi, lại tiếp tục các lời con cầu nguyện. Thiên Chúa luôn luôn bị lôi cuốn bởi lòng bác ái đối với người khác và vì yêu thương mà tìm cách ngăn cản người khác khỏi tội lỗi. Chúa không muốn kẻ tội lỗi chết (Ezech. 33:11). Như con đã ghi, Chúa không tán thành phán quyết tiền kiện tuyệt đối về việc luận phạt các thụ tạo của Chúa, nhưng tìm cách cứu rỗi tất cả, nếu họ không tự ý theo đuổi án trầm luân đời đời. Mặc dầu theo phép công thẳng và trái với bản tính của Chúa, Chúa để cho xảy ra việc người ta tự ý chuốc lấy án phạt đời đời, vì đó là điều bất khả ly đối với ý chí tự do của loài người. Con hãy cầu nguyện xin cho thánh ý Chúa thể hiện trong mọi sự chính đáng.

 Nếu Mẹ ước ao con chịu đau khổ với lòng hăng say bác ái như thế vì phần rỗi anh chị em con, con hãy suy xét xem con phải làm gì để cứu rỗi chính con, con phải quí trọng linh hồn con chừng nào, linh hồn con đã được chuộc bằng giá vô cùng. Khi các cám dỗ và ham muốn làm cho con hướng về việc phạm bất cứ thứ tội gì, dù nhỏ mọn đến đâu, con hãy nhớ những đau buồn Mẹ phải chịu, nước mắt Mẹ tuôn rơi vì biết các tội lỗi loài người và lòng Mẹ khao khát ngăn ngừa các tội lỗi đó. Con yêu dấu, đừng gây ra điều như thế cho Mẹ, mặc dầu bây giờ Mẹ không chịu đau đớn như thế nữa, nhưng con tước đoạt khỏi Mẹ niềm vui nhìn thấy con, người mà Mẹ yêu thương làm cho trở nên môn đệ của Mẹ. Nếu con không trung thành trong điều này, con sẽ làm hư điều ước ao cao cả của Mẹ là thấy con làm hài lòng Thiên Chúa Con Mẹ và chu toàn thánh ý Chúa trọn vẹn.

 Nhờ ơn soi sáng, con hãy suy xét ý thức rằng bất cứ tội nào con mắc phạm cũng đều lớn lao chừng nào sau khi con được ưu ái, được liên kết trong bổn phận đối với Chúa và với Mẹ. Những ngày tháng còn lại trong cuộc đời trần thế của con sẽ không thiếu nguy hiểm và cám dỗ. Trong mọi trường hợp, con hãy nhớ những giáo huấn của Mẹ, những đau đớn và nước mắt Mẹ. Hơn hết là hãy nhớ những ân sủng con mắc nợ đối với Thiên Chúa Con Mẹ, Đấng vô cùng đại lượng đối với con, ban cho con Máu Chúa vì mục đích gợi nhớ sự đền đáp hiếu thảo của con.